Một tín đồ Kitô giáo đã biện hộ phản bác lời chỉ trích từ người quan sát về hành động và trách nhiệm của Chúa trong vụ việc hủy diệt thành Jericho , một thành phố của người Canaan. Kết quả không ai sống sót, trừ Rahab và gia đình vì cô ấy giúp dân Israel. Đây không phải chiến tranh thông thường mà là một cuộc thanh trừng có chủ đích, được mô tả là do Chúa chỉ đạo.
Lời biện hộ của tín đồ được thể hiện bởi một ví dụ mà cậu ta đưa ra ( như ảnh )
--------
Lời biện hộ của tín đồ này là một trò ảo thuật ngôn từ, cố gắng biến tội ác diệt chủng thành một câu chuyện gia đình ấm áp, nhưng chỉ lộ ra sự ngụy biện trơ trẽn và thiếu lương tri. Hãy bốc trần trò ảo thuật này .
Tín đồ ví vụ diệt chủng Jericho , nơi dân Israel, theo lệnh Chúa, “dùng gươm diệt sạch đàn ông, đàn bà, trẻ con, người già, bò, chiên, lừa” (Giô-suê 6:21) – với việc con chị “phang” con em vì giành đồ chơi. Thật là một phép so sánh “đáng yêu” ! Một bên là trẻ con cãi nhau, sưng một cục, khóc tí rồi huề. Bên kia là máu chảy thành sông, trẻ em bị chém chết, cả thành bị xóa sổ. So sánh này không chỉ xúc phạm nạn nhân mà còn biến tội ác chiến tranh thành trò đùa trẻ con. Nếu diệt chủng chỉ là “cú phang đầu”, thì chắc Holocaust là “tát yêu” và thả bom nguyên tử là “véo má” thôi, đúng không ?
Tín đồ nói con người tự do hành động, Chúa chỉ “chịu trách nhiệm” sửa dạy. Nhưng trong Kinh Thánh, Chúa không đứng ngoài lề. Ông ta chọn dân Israel, chỉ định mục tiêu (dân Canaan), ra lệnh tàn sát, ban chiến lợi phẩm, và còn “chúc phước” cho kẻ chiến thắng. Tự do ở đâu khi mọi bước đều được Chúa định đoạt ? Tín đồ muốn Chúa vừa toàn năng, vừa vô tội, nhưng cái giá là biến các nạn nhân thành “đồ chơi” trong tay một vị thần thích chơi trò chiến tranh.
Tín đồ mô tả Chúa như người cha “băng bó, sửa dạy” sau khi con cái đánh nhau. Vậy sau vụ Jericho, Chúa đã “băng bó” ai ? Những phụ nữ, trẻ em bị chém chết ? Hay đàn bò, lừa bị giết sạch ? Kinh Thánh không ghi lại cảnh Chúa “ôm ấp, thoa dầu” cho nạn nhân. Thay vào đó, ông ta ban đất đai và của cải cho dân Israel – phần thưởng cho cuộc tàn sát. Nếu một vị tướng ra lệnh san bằng một ngôi làng, rồi quay lại phát kẹo cho vài người sống sót, bạn gọi đó là “yêu thương” ? Không, đó là đạo đức giả, và tín đồ này đang cố tô vẽ một vị thần tàn nhẫn thành ông bố mẫu mực.
Tín đồ gọi - Người chỉ trích hành động trách nhiệm của Chúa - là “thằng bé hàng xóm” chỉ biết gào lên “bạo hành” mà không hiểu “toàn cảnh”. Xin lỗi, “toàn cảnh” của Kinh Thánh là gì ? Một vị thần chọn một dân tộc làm “con cưng”, ra lệnh diệt các dân khác, và gọi đó là “công lý thánh thiện”. Nếu chuyện này xảy ra hôm nay, Liên Hợp Quốc sẽ gọi đó là tội ác chống nhân loại, và “thằng bé hàng xóm” chính là người duy nhất dám lên tiếng giữa đám đông thờ ơ. Tín đồ muốn chúng ta im lặng trước diệt chủng để “thưởng thức” cảnh gia đình Chúa vui vẻ “ăn kem, đọc sách” ? Thật là một bức tranh hạnh phúc được xây trên xương máu của những người vô tội !.
St
Chienslambao.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét