Trả lời: Hoàn toàn không. Chúa thậm chí còn không có thật thì lấy đâu mà tạo ra vũ trụ?
Mời đọc (bản lược dịch):
(Nguồn tham khảo :
https://science.howstuffworks.com/dictionary/astronomy-terms/big-bang-theory.htm
https://science.howstuffworks.com/light13.htm
https://science.howstuffworks.com/dictionary/astronomy-terms/big-bang-theory.htm)
Quyển Sáng thế ký (Chương 1, đoạn 1-14 ) phán rằng, chúa tạo ra vũ trụ trong 6 ngày. Ngày thứ nhất “ngài” tạo ra ánh sáng, phân tách ánh sáng ra khỏi bóng đêm, gọi ánh sáng là ngày, bóng đêm là đêm. Xong rồi ngày thứ 2 …, rồi ngày thứ 3 … Và rồi mãi đến tận ngày thứ … tư “ngài” lại tiếp tục tạo ra … ánh sáng nữa (!?):
“Chúa phán: Hãy có ánh sáng trong mênh mông biển trời để tách ngày ra khỏi đêm. Và hãy để cho những ánh sáng ấy dùng làm biểu hiệu (signs) và dùng để chỉ mùa màng cũng như các năm, và hãy để cho những ánh sáng ấy là ánh sáng trong mênh mông biển trời hòng đem đến ánh sáng trên trái đất. Rồi chúa tạo ra hai ánh sáng lớn - ánh sáng lớn hơn thống trị ngày, ánh sáng nhỏ hơn thống trị ban đêm - và (ngài cũng tạo ra) các vì tinh tú” (!?).
Các bạn hãy nói thật lòng đi. Các bạn có thật sự tin cách mà chúa của các bạn tạo ra ánh sáng, ngày và đêm không? Như tôi đã tranh luận ở lý do số 2 về sự tồn tại của chúa, rằng chúa không thể tự mình mà có được. Vậy thì, khi Kinh “thánh” kể “Chúa phán …”, thì chúa ở đây là chúa nào? Là ai? Là tác nhân nào? Và kể cả chúa của các bạn có thật đi nữa thì việc “ngài” tạo ra ánh sáng bằng cách “Hãy có ánh sáng …” thì lập tức có ánh sáng nghe có lọt tai không? Các bạn có thật sự tin rằng ánh sáng là do chúa tạo ra không? Các bạn có thật sự tin rằng ánh sáng là cái mặt nạ được đắp vào gương mặt của các bạn không? Khi cần thì các bạn lột cái mặt nạ ra khỏi mặt các bạn ? Lẽ nào ánh sáng do chúa của các bạn tạo ra là một hợp chất trắng và đen sao? Chúa của bạn giỏi thật! “Ngài” thậm chí có thể tách “ngày” ra khỏi “đêm”, y như lột mặt nạ vậy!
Thật không may cho các bạn là con chiên, vì rằng nguồn gốc của ánh sáng không phải là … chúa! Các nhà khoa học ngày nay đã công nhận sự tồn tại của của các phô - tông (photons -lượng tử ánh sáng) và hiện tượng sóng hạt kỳ lạ. Những gì họ vẫn còn tranh luận, là khía cạnh hiện sinh hơn của các sự vật, tỷ như ánh sáng bắt nguồn từ nơi đầu tiên ở đâu. Để trả lời câu hỏi này, các nhà khoa học hướng sự chú ý vào Vụ nổ Lớn (The Big Bang) và một vài khoảnh khắc tiếp theo.
Có thể các bạn chiên cũng biết, là Vụ nổ Lớn chính là sự kiện khởi phát sự sống, và chính nó đã tạo ra vũ trụ. (Tham khảo thêm về Vụ nổ Lớn: How the Big Bang Theory Works). Một cách ngắn gọn, cách nay khoảng 15 tỷ năm, tất cả mọi loại vật chất và năng lượng đều bị dồn vào một khu vực nhỏ có tên là điểm kỳ dị (singularity). Trong một khoảnh khắc, điểm vật chất siêu cô đặc đơn lẻ này bắt đầu nở ra với một tốc độ nhanh khủng khiếp. Khi vũ trụ sơ sinh giãn nở, nó bắt đầu nguội đi và trở nên bớt cô đặc. Điều này dẫn đến việc các hạt phân tử bền vững và các lượng tử ánh sáng hình thành. Dựa vào thuyết này, vũ trụ có thể đã diễn ra như sau:
3.1.1. Ngay sau Tiếng nổ Lớn, hiện tượng điện từ (electromagnetism) không tồn tại như một lực độc lập. Thay vào đó, nó được kết hợp với lực hạt nhân yếu còn lại.
3.1.2. Các hạt phân tử cơ bản B và W (bosoms - bao gồm các hạt ánh sáng [quang tử - photon], hạt truyền lực mạnh [gluon] và các hạt lực khác) cũng tồn tại vào thời điểm này.
3.1.3. Khi vũ trụ mới chỉ được 0.00000000001 giây tuổi (0.00000000001 seconds old), nó đã đủ nguội để hiện tượng điện từ tách ra khỏi lực hạt nhân yếu còn lại và để các hạt phân tử cơ bản B và W kết hợp với nhau hình thành nên các hạt ánh sáng (photons). Các hạt ánh sáng tự do hoà vào các hạt quắc (quarks) - các hạt hạ phân tử mang điện tích phân số - tức là các khối sinh ra vật chất nhỏ nhất.
3.1.4. Khi vũ trụ được 0.00001 giây tuổi ( 0.00001seconds old), các hạt hạ phân tử kết hợp với nhau để tạo thành các hạt prô-tông (proton - hạt hạ nguyên tử xảy ra ở trung tâm hạt nguyên tử - tức đơn vị cơ bản của thành phần hoá học) và nơ-trông (neutron - hạt hạ phân tử có khối lượng tương đương với hạt prô-tông, nhưng không chứa điện tích, có mặt ở tất cả các trung tâm của các hạt nguyên tử, trừ trung tâm của hi-drô (hydro - nguyên tố hoá học đầu tiên và nhẹ nhất) thông thường.
3.1.5. Khi vũ trụ được 0,01 giây tuổi, các hạt prô-tông và nơ-trông kết hợp thành các hạt nguyên tử.
3.1.6. Cuối cùng, khi vũ trụ ở độ tuổi “mẫu giáo”, tức khoảng 380.000 tuổi, các hạt ánh sáng (photons) tự phá vỡ và ánh sáng tràn ngập khắp các vực sâu tối tăm của không gian.
Ánh sáng này cuối cùng mờ tối dần và đỏ rực cho đến khi lò lửa hạt nhân trong các vì sao tiếp tục và bắt đầu tạo ra ánh sáng mới. Mặt trời của chúng ta sáng lên cách đây khoảng 4.6 tỷ năm, toả ra các hạt ánh sáng phù đầy thái dương hệ. Những hạt ánh sáng này đã và đang không ngừng chảy về hành tinh xanh khiêm tốn của chúng ta kể từ đó.
Các bạn chiên, vị đã nhiễm chúa quá nặng, nên khi đọc thuyết này các bạn có thể nhoẻn miệng cười, trề môi, thậm chỉ rủa sả. Dù vậy, so với “thuyết ánh sáng của chúa” của các bạn, thuyết Tiếng nổ Lớn nghe dễ lọt tai hơn, đúng không? Có thể bạn vẫn sẽ trề môi. Nhưng không sao. Đó là quyền của bạn. Dù bạn có tin thuyết Tiếng nổ Lớn hay không thì nó vẫn đã và sẽ được cộng đồng khoa học và những người trân quý chân lý trên toàn thế giới công nhận.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét