Thứ Ba, 15 tháng 7, 2025

NHỚ CÁI THỜI THEO ĐẠO CÓ GẠO MÀ ĂN

 


Không cần hiểu chúa là ai, càng không cần biết thiên đàng nằm ở đâu. Chỉ cần theo đạo là có gạo, làm dấu là có mì, đi lễ thì được phát quà. Đức tin không sinh ra từ mặc khải mà từ bụng đói, người ta tin không vì lý trí mà vì phần ăn. Trẻ con học làm dấu trước khi biết đánh vần. Người lớn “amen” trước khi hiểu mình đang đồng ý với điều gì. Chúa không hiện ra, bao gạo đã làm thay điều đó. Mỗi phần quà được đóng gói bằng tình thương, đổi lại là danh sách người vào đạo.

Có những gia đình sau này làm ăn khấm khá. Họ không nhớ từng theo vì đói, chỉ nhớ “nhờ tin chúa mà giờ ổn định”. Bao gạo năm ấy bỗng hóa phép lạ, túi mì trở thành bằng chứng thiêng liêng. Như thể phát quà là hành vi mầu nhiệm, còn việc khá lên là phần thưởng từ trời. Không ai nhắc đến tổ chức tài trợ hay may mắn đời thường, mọi tín nhiệm được quy về một đấng siêu hình đã “thương mình từ thuở nghèo đói”.

Còn ai khổ? Là tại họ chưa tin. Như thể ân sủng là hàng phát nội bộ, linh hồn là suất cứu trợ có điều kiện. Riêng giáo hội thì chỉ đầu tư vào nơi nào có khả năng sinh lời rõ ràng, từ cả đời này lẫn đời sau.

St

Chienslambao.blogspot.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

CON NGƯỜI CÓ PHẢI LÀ LOÀI THỐNG TRỊ TRÁI ĐẤT THEO LĂNG KÍNH TÔN GIÁO?

 Nếu Trái Đất được tạo ra với mục đích chính là để con người sinh sống, như một số quan điểm tôn giáo cho rằng, thì việc khủng long thống tr...