NẾU CHÚA TẠO RA CON NGƯỜI, ĐIỀU ĐÓ KHÔNG TRAO CHO ÔNG QUYỀN GI ẾT NGƯỜI
Tín đồ thường biện hộ cho những cuộc thảm sát trong kinh thánh bằng một lý do nghe qua tưởng là đức tin: chúa tạo ra loài người, nên có quyền lấy lại mạng sống họ. Đó không phải là tiếng nói của đức tin, lương tri, mà là sự cúi đầu trước quyền lực.
Đồ vật có thể bị phá hủy vì không có tri giác, nhưng sinh vật thì có. Một sinh linh biết đau khổ không thể bị đối xử như một cái ghế. Nếu thật sự có ai tạo ra con người, thì điều đó không trao cho họ quyền giết, mà đặt lên vai họ trách nhiệm đạo đức.
Người nhân giống vật nuôi không được phép hành hạ nó. Cha mẹ sinh ra con thì không có quyền giết con. Lãnh đạo không có quyền tiêu diệt ai chỉ vì mình "tạo nên trật tự". Nếu Hitner tuyên bố mình tạo ra nước Đức mới, liệu ông ta có quyền sát hại bất cứ ai trong đó không? Không! Bởi quyền tạo dựng không bao giờ là giấy phép giết người.
Ngược lại, nhà sư Phật giáo không giết hại sinh linh nào, dù họ chẳng tạo ra ai cả. Họ không cần quyền lực để hành xử có đạo đức. Chỉ cần lòng từ bi và sự hiểu nổi khổ của dân gian. Không ai buộc nhà sư từ bỏ bạo lực, nhưng họ từ bỏ vì biết giá trị của sự sống.
Vậy nhưng, chúa là đấng được ca tụng "toàn thiện", lại ban tự do rồi thiêu sống kẻ dùng tự do sai cách. Không có gì cao quý trong việc tạo ra con người chỉ để trừng phạt họ đời đời. Đó không phải công lý, mà là một trò chơi quyền lực khoác áo thánh.
Không ai dám giết vì không tạo ra sinh linh. Chỉ riêng 'đấng toàn năng' lại giết vì đã làm ra họ. Khi chúa giết, họ gọi là công bình, nhưng khi con người giết, họ gọi là tội lỗi. Sự khác biệt duy nhất là chiếc ngai vàng thiên chúa.
Một đức tin khiến bạn sợ mà vâng lời không khai sáng bạn. Nó chỉ dạy bạn quỳ gối và gọi sự khuất phục là "phúc lành".
St
Chienslambao.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét