"Ngày mà Đức Chúa Trời giao phó dân Amorites cho dân Israel, thì Joshua ( Giô-suê ) thưa cùng Đức Chúa Trời tại trước mặt dân Israel, mà rằng: Hỡi mặt trời, hãy dừng lại trên Gibeon; Hỡi mặt trăng, hãy ngừng lại trên thung lũng Aijalon ! Mặt trời bèn dừng, mặt trăng liền ngừng, Cho đến chừng dân sự đã báo thù quân nghịch mình. Điều đó há không có chép trong sách Jadhar sao? Mặt trời dừng lại giữa trời, và không vội lặn ước một ngày trọn. Từ trước và về sau, chẳng hề có ngày nào như ngày đó, là ngày Đức Chúa Trời nhậm lời của một loài người; vì Đức Chúa Trời chiến đấu cho dân Israel. "
-----
Thời điểm được cho là xảy ra : Khoảng năm 1400 đến 1450 trước Công nguyên, trong thời kỳ Giô-suê chinh phục vùng đất Canaan.
Vào thời đó, ít nhất năm nền văn minh lớn trên thế giới đang ghi chép lịch sử:
1. Ai Cập – với các pharaoh như Thutmose III, ghi lại những chiến công lẫy lừng.
2. Lưỡng Hà – người Babylon và Assyria khắc lịch sử trên đất sét bằng chữ hình nêm.
3. Người Hittite – lưu giữ các bản hiệp ước và biên niên sử chiến tranh.
4. Trung Quốc cổ đại – triều đại nhà Thương khắc chữ trên xương thú và mai rùa ( giáp cốt văn )
5. Người Minoan và Mycenaean – sử dụng các văn tự sơ khai của Hy Lạp cổ.
Nhưng điều kỳ lạ là: KHÔNG MỘT NỀN VĂN MINH NÀO ĐÃ GHI LẠI MỘT SỰ KIỆN CÓ MỘT NGÀY DÀI GẦN 48 TIẾNG !
Một sự kiện khiến mặt trời đứng yên, ánh sáng bị ngưng đọng, mùa màng có thể bị xáo trộn, bầu trời thay đổi bất thường – một hiện tượng chắc chắn sẽ làm cả thế giới sửng sốt. Vậy mà, chỉ có duy nhất một bộ tộc ở Trung Đông ghi lại câu chuyện này !?
Điều đó thật khó tin.
Một hiện tượng ảnh hưởng đến toàn Trái Đất, nhưng chỉ được ghi chép bởi một nhóm người ?
Hoặc là nó chưa từng xảy ra, hoặc cả thế giới, bằng cách nào đó, đã quên nó đi !
St
Chienslambao.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét