Con người, từ thời cổ đại đến nay, đã tìm kiếm dấu hiệu về sự tồn tại của Chúa Trời. Không phải là những trùng hợp mơ hồ, không phải những giấc mơ hay cảm xúc chủ quan – mà là một bằng chứng khách quan, không thể bác bỏ, không có lời giải thích tự nhiên nào khác.
Tôi làm một thử nghiệm đơn giản đặt ra một yêu cầu như sau:
“Nếu Chúa của Kitô giáo tồn tại, hãy khiến cho chiếc máy tính này hỏng, điện bị cúp hay con "chuột" máy tính này lệch vài cm rơi xuống bàn trong hai phút tới. Nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ gỡ bỏ trang facebook này – một trang đang dẫn dắt người khác xa khỏi đức tin của Ngài.”
Kết quả: Không có gì xảy ra.
Máy tính vẫn chạy, đèn vẫn sáng, "chuột" điều khiển vẫn nằm yên.
Và không chỉ một lần – hàng triệu thử nghiệm tương tự, được thực hiện bởi hàng triệu người, trong hàng nghìn năm, đều thất bại.
Câu hỏi đặt ra không phải là liệu Chúa có thể làm được không, mà là:
Tại sao một vị Chúa toàn năng, toàn tri, toàn thiện – người được cho là yêu thương nhân loại đến mức hy sinh chính Con Một của Ngài – lại từ chối một hành động nhỏ bé, có thể cứu vớt rất nhiều linh hồn?
⛪️ Lập luận thần học chính thống và sự mâu thuẫn nội tại:
Chúa nghe thấy và có khả năng. Theo giáo lý Kitô giáo chính thống (Kinh Thánh, Giáo lý Công giáo, Thần học Cải cách):
Chúa là toàn tri (biết mọi sự).
Chúa là toàn năng (có thể làm mọi sự)
Chúa yêu thương con người và muốn mọi người được cứu rỗi (1 Timôthê 2:4).
→ Kết luận logic: Chúa đã nghe lời thách thức, có thể di chuyển con chuột, và có động cơ để làm vậy – vì điều đó sẽ:
Ngăn chặn một nguồn thông tin sai lệch.
Cứu vớt những người đang bị dẫn lạc.
Xác nhận đức tin cho hàng nghìn người khác qua bằng chứng công khai.
Nhưng không làm.
→ Vậy phải có một lý do Chúa chọn im lặng.
Biện minh được đưa ra - Biện minh 1: 🗣“Không được thử thách Chúa” (Đệ Nhị Luật 6:16, Ma-thi-ơ 4:7)
“Ngươi chớ thử Đức Yahweh, Đức Chúa Trời ngươi.”
Nhưng:
Chính Jesus đã đáp ứng các yêu cầu dấu lạ khi bị thách thức:
Biến nước thành rượu (Giăng 2).
Chữa lành người mù, người què, người chết (hàng chục lần).
Làm phép lạ trước đám đông để họ tin (Giăng 6:30–31, 11:41–42).
Nếu “không được thử thách Chúa” là nguyên tắc tuyệt đối, tại sao Jesus lại vi phạm nó liên tục?
Hơn nữa người vô thần không đơn giản thử thách để chế nhạo – mà để tìm kiếm sự thật. Từ chối dấu hiệu cho người thành tâm tìm kiếm = trừng phạt sự trung thực trí tuệ.
- Biện minh 2: 🗣“Đức tin phải không cần phải có dấu lạ”
“Phước cho những kẻ chẳng thấy mà tin” (Giăng 20:29).
Đây là lập luận vòng tròn:
“Bạn phải tin trước thì mới được thấy.”
Nhưng làm sao tin nếu không có lý do để tin?
Tôma được phép sờ vào vết thương của Jesus→ ông mới tin. Tại sao chúng ta lại bị từ chối đặc ân tương tự?
Nếu đức tin mù quáng là cao quý, tại sao Kinh Thánh lại đưa ra đầy dấu lạ để thuyết phục người Do Thái, người ngoại, vua chúa, đám đông?
- Biện minh 3: 🗣“Chúa có kế hoạch lớn hơn”
Kế hoạch gì có thể quan trọng hơn việc cứu hàng nghìn linh hồn khỏi Địa ngục vĩnh cửu?
Di chuyển một con "chuột" không vi phạm tự do ý chí, không ép buộc ai tin.
Nó chỉ là bằng chứng, như mặt trời mọc mỗi sáng.
Từ chối bằng chứng = ưu tiên “bí mật” hơn sự cứu rỗi.
Nếu một thực thể toàn năng, toàn thiện, muốn được nhận biết và có khả năng chứng minh sự tồn tại của mình một cách không thể chối cãi – thì sự tồn tại đó sẽ được chứng minh.
Quan sát thực tế: Không có bằng chứng không thể chối cãi nào tồn tại.
Nếu Chúa tồn tại và có thể chứng minh, nhưng chọn không làm:
Chúa chịu trách nhiệm cho:
Hàng nghìn người không tin → bị đày xuống Địa ngục.
Khủng hoảng đức tin, xung đột tôn giáo, đau khổ tinh thần.
Một vị thần toàn thiện không thể hành xử như vậy. Sự im lặng không chỉ là thiếu bằng chứng – mà là bằng chứng chống lại nó.
Con "chuột" điều khiển không di chuyển.
Không phải vì Chúa bận.
Không phải vì Ngài giận.
Không phải vì Ngài “có kế hoạch lớn hơn”.
Mà vì không có ai ở đó để di chuyển nó.
Sự im lặng kéo dài hàng nghìn năm, trước hàng triệu lời cầu khẩn chân thành, trước những thử nghiệm đơn giản, có kiểm soát, có thể lặp lại – là bằng chứng mạnh mẽ nhất, tích cực nhất, rằng Chúa của Kitô giáo không tồn tại.
Không phải vì chúng ta không tìm.
Mà vì không có gì để tìm thấy.
“Nếu Chúa tồn tại, Ngài đã có hàng nghìn cơ hội để chứng minh.
Ngài chọn im lặng.
Im lặng khôn
g phải là câu trả lời của một vị thần.
Im lặng là câu trả lời của hư không.” - Q.E.D
Chienslambao.blogspot.com