Thứ Hai, 14 tháng 7, 2025

KHI LUẬT HÔN NHÂN XOAY GÓC 180 ĐỘ, NHƯNG CHÚA LUÔN BẤT BIẾN


Trong cựu ước, hôn nhân là một loại hợp đồng một chiều. Nếu người chồng "không còn ưa" vợ nữa, có thể vì nàng nấu ăn dở, cười lộ răng, hay đơn giản là chán, thì cứ việc viết giấy, trao tận tay, rồi đuổi đi. Không cần ra tòa, không cần giải thích, không cần hỏi ý kiến người bị đá. Mọi thứ đều được chúa cho phép.

“Nếu một người đàn ông cưới một người đàn bà và sau đó không còn ưa nàng vì thấy nơi nàng điều gì đáng chê trách, thì ông ta có thể viết giấy ly dị, trao cho nàng và đuổi khỏi nhà.”

        (Phục truyền 24:1)

Không chỉ được phép, mà còn có điều khoản phụ: nếu người vợ ấy tái hôn và lại bị bỏ, thì người chồng cũ không được cưới lại. Vì sao ư? Vì hành động ấy làm "ô uế đất thánh”.

Tức là:

– Ly dị: ok.

– Tái hôn: ok luôn.

– Tái hôn với vợ cũ: "ô uế đất thánh".

Một sự phân loại đạo đức tinh vi chỉ có thể đến từ đấng toàn năng. Xin nhấn mạnh luật này là do chúa trực tiếp ban cho qua Moses và được mô tả là thánh thiện, vĩnh cửu, không chê vào đâu được.

Cho đến khi... ngài tự chê luật của chính mình đưa ra trước đó! Sau vài ngàn năm vận hành, có lẽ phần mềm “đạo đức thiêng liêng bản v1.0” gặp lỗi bảo mật, vì thế chúa ra một bản vá được tung ra trong tân ước. Lần này ly dị đc nâng cấp lên bản v1.1 thành tội lỗi, thứ từng được chấp thuận trước đó.

“Ai ly dị vợ mình, trừ trường hợp ngoại tình, là khiến nàng phạm tội. Và ai lấy người bị ly dị thì cũng phạm tội ngoại tình.”

         (Matthêu 5:32)

Một cú đảo chiều ngoạn mục.

– Ngày trước, đá vợ: ok.

– Ngày nay, giữ vợ như xiềng xích, mới là: đạo đức. 

Khi dân chúng thắc mắc: “Ủa, sao chúa từng cho phép, giờ lại cấm?”

Chúa Jesus nhân vật chính trong bản cập mới, nhẹ nhàng đáp:

“Vì lòng các ngươi chai sạn nên Mose mới cho phép. Nhưng thuở ban đầu không phải như vậy.”

        (Matthêu 19:8)

Tức là:

– Ngày xưa: chúa nhân nhượng vì người ta lì.

– Ngày nay: chúa xiết lại vì người ta phải... thánh thiện hơn. 

Nói cách khác: Hệ điều hành đạo đức của chúa được cập nhật, còn ngài thì vẫn “không hề thay đổi.”

Từ đây xuất hiện một định lý vàng trong thần học:

– Khi chúa cho phép điều xấu: đó là do ngài thấu hiểu lòng người.

– Khi chúa cấm điều đó: là do ngài hoàn hảo tuyệt đối.

– Khi chúa đổi luật: là do con người thay đổi, còn ngài thì bất biến.

Đây là logic kiểu:

Bất kể ngài làm gì, cũng đúng. Nếu sai, xem lại lòng tin của bạn. 

Giới thần học không thấy vấn đề gì. Họ gật đầu mỉm cười, gọi đó là tiến trình mặc khải, một cách nói hoa mỹ cho việc chúa... đính chính luật pháp. Và nếu bạn có lỡ hỏi:“Ủa, luật xoay 180 độ mà bảo chúa không thay đổi?” Họ sẽ bảo: “Đừng lý luận, tin là đủ. Lý trí là cám dỗ của xác thịt.”

Trong thế giới thực, luật mà mâu thuẫn kiểu này thì người soạn có thể bị kiện, hệ thống bị coi là thiếu nhất quán, thậm chí vô hiệu. Nhưng trong thế giới thần học, mọi thứ đều có thể, miễn là bạn có thể  ngửi được "mùi hương của đức tin."

Luật có thể xoay trục, xoay ngược, thậm chí xoay vòng. Nhưng niềm tin vẫn phải đứng yên. Đó không chỉ là thần học mà nó là nghệ thuật biến mâu thuẫn thành mầu nhiệm.

St

Chienslambao.blogspot.com




Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2025

Mặt trời đứng yên suốt cả ngày: Kinh Thánh, Giô-suê 10: 12-14


"Ngày mà Đức Chúa Trời giao phó dân Amorites cho dân Israel, thì Joshua ( Giô-suê ) thưa cùng Đức Chúa Trời  tại trước mặt dân Israel, mà rằng: Hỡi mặt trời, hãy dừng lại trên Gibeon; Hỡi mặt trăng, hãy ngừng lại trên thung lũng Aijalon ! Mặt trời bèn dừng, mặt trăng liền ngừng, Cho đến chừng dân sự đã báo thù quân nghịch mình. Điều đó há không có chép trong sách Jadhar sao? Mặt trời dừng lại giữa trời, và không vội lặn ước một ngày trọn.  Từ trước và về sau, chẳng hề có ngày nào như ngày đó, là ngày Đức Chúa Trời nhậm lời của một loài người; vì Đức Chúa Trời chiến đấu cho dân Israel. "

-----

Thời điểm được cho là xảy ra : Khoảng năm 1400 đến 1450 trước Công nguyên, trong thời kỳ Giô-suê chinh phục vùng đất Canaan.

Vào thời đó, ít nhất năm nền văn minh lớn trên thế giới đang ghi chép lịch sử:  

1. Ai Cập – với các pharaoh như Thutmose III, ghi lại những chiến công lẫy lừng.  

2. Lưỡng Hà  – người Babylon và Assyria khắc lịch sử trên đất sét bằng chữ hình nêm.  

3. Người Hittite – lưu giữ các bản hiệp ước và biên niên sử chiến tranh.  

4. Trung Quốc cổ đại – triều đại nhà Thương khắc chữ trên xương thú và mai rùa ( giáp cốt văn )

5. Người Minoan và Mycenaean – sử dụng các văn tự sơ khai của Hy Lạp cổ.

Nhưng điều kỳ lạ là: KHÔNG MỘT NỀN VĂN MINH NÀO ĐÃ GHI LẠI MỘT SỰ KIỆN CÓ MỘT NGÀY DÀI GẦN 48 TIẾNG !

Một sự kiện khiến mặt trời đứng yên, ánh sáng bị ngưng đọng, mùa màng có thể bị xáo trộn, bầu trời thay đổi bất thường – một hiện tượng chắc chắn sẽ làm cả thế giới sửng sốt. Vậy mà, chỉ có duy nhất một bộ tộc ở Trung Đông ghi lại câu chuyện này !?

Điều đó thật khó tin.  

Một hiện tượng ảnh hưởng đến toàn Trái Đất, nhưng chỉ được ghi chép bởi một nhóm người ?  

Hoặc là nó chưa từng xảy ra, hoặc cả thế giới, bằng cách nào đó, đã quên nó đi !

St

Chienslambao.blogspot.com




Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2025

Trận Động Đất Lisbon Năm 1755 và Sự Ra Đời Của Chủ Nghĩa Vô Thần.


Năm 1755, tại Lisbon – thủ đô của Bồ Đào Nha, một thảm họa kinh hoàng đã xảy ra, đánh dấu một bước ngoặt trong lịch sử tư tưởng châu Âu. Lisbon khi ấy là một thành phố cảng sầm uất, đóng vai trò quan trọng trong thương mại toàn cầu. Đây cũng là một thành phố sùng đạo, nơi người dân theo Thiên Chúa giáo với niềm tin mãnh liệt. Vào ngày 1 tháng 11, ngày Lễ Các Thánh – một ngày thiêng liêng khi hầu hết người dân đang cầu nguyện trong các nhà thờ và giáo đường – một trận động đất kinh hoàng với cường độ ước tính khoảng 8.0 đã bất ngờ ập đến.

• Thảm họa kinh hoàng

Trận động đất kéo dài từ 3 đến 6 phút, tạo ra những vết nứt lớn dài tới 5 mét ngay giữa trung tâm thành phố. Khoảng 85% các công trình ở Lisbon bị phá hủy, đặc biệt là các nhà thờ – những công trình cao lớn, nơi hàng ngàn người đang tụ họp. Khi những tòa nhà này sụp đổ, tiếng kêu cứu thảm thiết vang vọng khắp nơi. Thảm họa chưa dừng lại: chỉ 40 phút sau, một trận sóng thần với những con sóng cao tới 6 mét ập vào bờ, nhấn chìm thành phố. Tiếp đó, các đám cháy bùng lên và kéo dài suốt 5 ngày, thiêu rụi những gì còn sót lại. Ước tính, từ 50.000 đến 80.000 người đã thiệt mạng, nhưng con số chính xác không thể xác định do hồ sơ bị phá hủy hoặc không được ghi chép đầy đủ.

•  Câu hỏi về đức tin

Những người sống sót, trong đó có cả những tù nhân trốn thoát, hoảng loạn rời bỏ Lisbon. Giữa đau thương và mất mát, họ bắt đầu đặt câu hỏi: “Tại sao thảm họa này xảy ra ? Có phải Chúa đã gây ra điều này ? Nếu Chúa là tình yêu, thánh thiện tại sao Ngài để điều kinh hoàng như vậy xảy đến ?” Những câu hỏi này không chỉ là tiếng lòng của người dân Lisbon mà còn lay động cả châu Âu.

Giới chức tôn giáo thời bấy giờ tuyên bố rằng trận động đất là sự trừng phạt của Chúa đối với tội lỗi của con người. Tuy nhiên, lập luận này nhanh chóng bị phản bác bởi một thực tế đau lòng: khu vực “tội phạm” của Lisbon, nhà tù – nơi bị coi là tội lỗi – lại hầu như không bị thiệt hại, trong khi các nhà thờ, nơi những tín đồ sùng đạo tụ họp, lại sụp đổ hoàn toàn. Sự mâu thuẫn này khiến nhiều người nghi ngờ về sự tồn tại của một vị Chúa toàn năng và nhân từ như giáo lý Thiên Chúa giáo mô tả.

•  Sự ra đời của chủ nghĩa vô thần

Thảm họa Lisbon đã trở thành nguồn cảm hứng cho những tư tưởng mới, thách thức niềm tin tôn giáo truyền thống. Các triết gia lớn, trong đó có Voltaire – một trong những nhà tư tưởng tiêu biểu của thời kỳ Khai sáng – bị ảnh hưởng sâu sắc bởi sự kiện này. Voltaire và nhiều người khác bắt đầu đặt câu hỏi: Nếu có một vị Chúa toàn năng và yêu thương, tại sao lại để thảm họa xảy ra đúng vào ngày thánh, đúng nơi những tín đồ đang cầu nguyện ? Làm sao một vị Chúa như vậy có thể để hàng ngàn người vô tội chết trong đau đớn ?

Những câu hỏi này đã gieo mầm cho chủ nghĩa vô thần ở châu Âu. Thay vì chấp nhận ý niệm về một vị Chúa đầy quyền năng nhưng để xảy ra thảm họa, nhiều người bắt đầu nghiêng về ý tưởng rằng có lẽ không hề có một vị Chúa nào tồn tại. Trận động đất Lisbon không chỉ là một thảm họa tự nhiên mà còn là một sự kiện thay đổi tư duy, mở ra một kỷ nguyên mới, nơi con người bắt đầu tìm kiếm câu trả lời từ lý trí và khoa học thay vì đức tin truyền thống.

• Bài học từ Lisbon

Trận động đất Lisbon năm 1755 không chỉ là một trong những thảm họa chết chóc nhất lịch sử mà còn là một bước ngoặt văn hóa và triết học. Nó buộc con người đối diện với những câu hỏi sâu sắc về ý nghĩa của cuộc sống, bản chất của thảm họa và vai trò của tôn giáo. Chính trong sự đau thương ấy, những hạt giống của chủ nghĩa vô thần đã nảy mầm, mở đường cho những tư tưởng hiện đại về lý trí, khoa học và sự tự do tư tưởng. Thảm họa này nhắc nhở chúng ta rằng, đôi khi, từ những mất mát lớn lao, con người tìm thấy những cách nhìn mới để hiểu về thế giới và chính mình.

St

Chienslambao.blogspot.com








Sự Thật Theo Nghĩa Đen và Tính Ẩn Dụ: Liệu Kinh Thánh Có Phải Lời Của Chúa ?

 

Nền tảng của Kitô giáo dựa trên niềm tin rằng mọi lời trong Kinh Thánh đều là sự truyền tải trực tiếp từ ý chí của Chúa, chứ không phải sản phẩm của trí tưởng tượng con người. Nhiều người theo chủ nghĩa chính thống (fundamentalists) dựa vào niềm tin này để khẳng định rằng Kinh Thánh là tuyệt đối chính xác, không có sai sót, và mọi câu chuyện trong đó đều là sự thật theo nghĩa đen. Ví dụ, họ tin rằng Vườn Địa Đàng hay trận Đại Hồng Thủy đã thực sự xảy ra đúng như mô tả. Tuy nhiên, quan điểm này gặp phải một vấn đề lớn: khoa học hiện đại đã chứng minh một cách thuyết phục rằng nhiều câu chuyện trong Kinh Thánh, như Vườn Địa Đàng hay Đại Hồng Thủy, không thể được hiểu theo nghĩa đen. Điều này khiến những người bảo vệ quan điểm chính thống trông có vẻ ngây thơ, như đang bám víu vào những câu chuyện cổ tích trước những bằng chứng rõ ràng của khoa học .

Để đối phó với sự thật này, một số tín đồ Kitô giáo đã chọn cách dung hòa: họ cho rằng một số câu chuyện trong Kinh Thánh không nên hiểu theo nghĩa đen, mà chỉ là những câu chuyện ẩn dụ, mang ý nghĩa tâm linh sâu sắc. Cách tiếp cận này tưởng chừng như hợp lý, nhưng lại mở ra một vấn đề nghiêm trọng hơn: làm sao chúng ta biết được câu chuyện nào là sự thật lịch sử, và câu chuyện nào chỉ là ẩn dụ ? Nếu như Tháp Babel hay câu chuyện Jonah bị nuốt bởi cá chỉ là biểu tượng, thì làm thế nào chúng ta có thể chắc chắn rằng những sự kiện như trận động đất khi Jesus qua đời, hay việc người chết sống lại từ phần mộ, là có thật ? Nguy hiểm hơn nữa, làm sao chúng ta dám chắc rằng những khái niệm cốt lõi như sự sống vĩnh cửu trên Thiên Đàng hay sự trừng phạt ở Hỏa Ngục không chỉ là những hình ảnh mang tính biểu tượng ?

Khi nguyên tắc "Kinh Thánh không có sai sót" bị khoa học hiện đại bác bỏ, việc xác định đâu là sự thật theo nghĩa đen trở thành một cuộc tranh luận không hồi kết giữa hàng ngàn quan điểm bất đồng. Điều này dẫn đến một kết luận khó tránh khỏi: nếu thực sự có một vị Chúa toàn năng muốn truyền đạt thông điệp của Ngài qua một cuốn sách dành cho nhân loại, Ngài chắc chắn sẽ tạo ra một cuốn sách rõ ràng, dễ hiểu, và mang tính lịch sử chính xác, thay vì một tác phẩm đầy rẫy ẩn dụ và dễ gây tranh cãi. Sự mập mờ và tính dễ bị diễn giải của Kinh Thánh chính là bằng chứng mạnh mẽ nhất cho thấy nó không phải là tác phẩm của một vị Chúa, mà có thể chỉ là sản phẩm của trí óc con người.

St

Chienslambao.blogspot.com





Thứ Năm, 10 tháng 7, 2025

Bệnh Alzheimer, Ve, Muỗi, Ký Sinh Trùng ...và Ch úa

 Các bệnh như Alzheimer, hay các sinh vật gây hại như muỗi, ve, ký sinh trùng, chỉ mang lại đau khổ cho con người và động vật, mà không có mục đích rõ ràng. Nếu Chúa tạo ra mọi thứ với mục đích hướng tới con người – như nhiều người Kitô giáo tin – thì tại sao Ngài lại để tồn tại những thứ chỉ gây đau đớn ?  Ví dụ, Alzheimer khiến con người mất đi ký ức, không nhận ra người thân, khó có thể xem là “bài học” về nhân cách hay đạo đức. Muỗi, với vai trò lây truyền bệnh như sốt rét, dường như không phù hợp với ý tưởng về một thế giới được thiết kế cẩn thận cho con người. Nếu có một nhà thiết kế thông minh, tại sao lại tạo ra một sinh vật gây hại nhiều hơn là mang lại lợi ích ?

Sự tồn tại của những bệnh tật và sinh vật này phù hợp hơn với một quá trình tiến hóa ngẫu nhiên, không có sự dẫn dắt, nơi các loài phát triển để sinh tồn, không vì lợi ích của con người. Thực tế này ủng hộ quan điểm rằng thế giới tự nhiên vận hành mà không cần một ý định siêu nhiên, thách thức ý tưởng về một vị Chúa toàn năng và yêu thương.

St 

Chienslambao.blogspot.com



“Thiên chúa là tình yêu. “Kinh “thánh” không cổ xuý loạn luân"



Chứng minh:

Quyển Sáng thế ký (Chương 19, câu 1 - 36) kể (lược dịch):

Chúa sai các thiên thần … đực rựa xuống hai thành phố Sodom và Gomorrah để tiêu diệt hai nơi này. Hai thiên thần đực rựa này gặp ông Lot và được ông mời về nhà dùng bữa và nghỉ qua đêm (vì sợ), nhưng hai thiên thần đực rựa từ chối vì họ muốn qua đêm ở … quảng trường !!! Sau đó, tất cả đàn ông, già có trẻ có, kéo đến nhà ông Lot, đòi gặp hai thiên thần … đực rựa để … quan hệ tình dục với họ!!!  Nhưng ông Lot nhất định không cho họ gặp hai thiên thần đực rựa này và muốn dùng … hai đứa con gái ruột … “chưa bao giờ ngủ với đàn ông” (...” who have never slept with a man”) để dâng lên cho hai quý thiên thần đực rựa!!! Hai thiên thần đực rựa này bảo ông Lot nhanh chóng đưa tất cả người thân của ông ra khỏi thành phố để lánh nạn. Thế là ông Lot liền gọi to, tìm chỉ mỗi hai chàng rể của ông (chỉ mới hứa hôn) và bảo họ rời khỏi thành phố (bỏ rơi vợ con trong cơn nguy khốn luôn). Nhưng hai thiên thần đực rựa cũng đã đưa vợ và hai con gái của ông Lot ra khỏi thành phố và dặn họ không được quay đầu lại nhìn hai thành phố khi chúng đang bị tàn phá. Sau khi gia đình ông Lot ra khỏi thành phố, chúa liền cho mưa lưu huỳnh xuống hai thành phố Sodom và Gomorrah, giết sạch mọi sinh vật ở hai thành phố này (Rõ ràng thiên chúa là tình yêu!). Trong khi hai thành phố đang hứng chịu sự độc ác vô cùng tận của thiên chúa, vợ của ông Lot ngoái đầu lại nhìn hai thành phố đang bị thiêu rụi thì bà liền biến thành một … cây cột muối (Thiên chúa là đấng nhân từ vô cùng.) !!!

Sau khi hai thành phố bị thiêu rụi, Lot cùng hai đứa con gái ruột rời khỏi Zoar, nơi họ lánh nạn và chuyển đến một cái hang trên một ngọn núi để tá túc. Một hôm, người chị (con gái lớn của ông Lot) bảo với em gái mình rằng, ở quanh nơi họ sống không có đàn ông, thôi thì hai chị em cứ chuốc rượu cho cha say, rồi … quan hệ tình dục với cha để có con nối dõi tông đường (!!!).

Từ câu chuyện trên, không còn nghi ngờ gì nữa, rõ ràng, thiên chúa … đích thị là … iều tinh; và kinh “thánh” đích thị là kinh t.h.á.n.g.

Sodom and Gomorrah Destroyed

19 The two angels arrived at Sodom in the evening, and Lot was sitting in the gateway of the city. When he saw them, he got up to meet them and bowed down with his face to the ground. 2 “My lords,” he said, “please turn aside to your servant’s house. You can wash your feet and spend the night and then go on your way early in the morning.”

“No,” they answered, “we will spend the night in the square.”

3 But he insisted so strongly that they did go with him and entered his house. He prepared a meal for them, baking bread without yeast, and they ate. 4 Before they had gone to bed, all the men from every part of the city of Sodom—both young and old—surrounded the house. 5 They called to Lot, “Where are the men who came to you tonight? Bring them out to us so that we can have sex with them.”

6 Lot went outside to meet them and shut the door behind him 7 and said, “No, my friends. Don’t do this wicked thing. 8 Look, I have two daughters who have never slept with a man. Let me bring them out to you, and you can do what you like with them. But don’t do anything to these men, for they have come under the protection of my roof.”

9 “Get out of our way,” they replied. “This fellow came here as a foreigner, and now he wants to play the judge! We’ll treat you worse than them.” They kept bringing pressure on Lot and moved forward to break down the door.

10 But the men inside reached out and pulled Lot back into the house and shut the door. 11 Then they struck the men who were at the door of the house, young and old, with blindness so that they could not find the door.

12 The two men said to Lot, “Do you have anyone else here—sons-in-law, sons or daughters, or anyone else in the city who belongs to you? Get them out of here, 13 because we are going to destroy this place. The outcry to the Lord against its people is so great that he has sent us to destroy it.”

14 So Lot went out and spoke to his sons-in-law, who were pledged to marry[a] his daughters. He said, “Hurry and get out of this place, because the Lord is about to destroy the city!” But his sons-in-law thought he was joking.

15 With the coming of dawn, the angels urged Lot, saying, “Hurry! Take your wife and your two daughters who are here, or you will be swept away when the city is punished.”

16 When he hesitated, the men grasped his hand and the hands of his wife and of his two daughters and led them safely out of the city, for the Lord was merciful to them. 17 As soon as they had brought them out, one of them said, “Flee for your lives! Don’t look back, and don’t stop anywhere in the plain! Flee to the mountains or you will be swept away!”

18 But Lot said to them, “No, my lords,[b] please! 19 Your[c] servant has found favor in your[d] eyes, and you[e] have shown great kindness to me in sparing my life. But I can’t flee to the mountains; this disaster will overtake me, and I’ll die. 20 Look, here is a town near enough to run to, and it is small. Let me flee to it—it is very small, isn’t it? Then my life will be spared.”

21 He said to him, “Very well, I will grant this request too; I will not overthrow the town you speak of. 22 But flee there quickly, because I cannot do anything until you reach it.” (That is why the town was called Zoar.[f])

23 By the time Lot reached Zoar, the sun had risen over the land. 24 Then the Lord rained down burning sulfur on Sodom and Gomorrah—from the Lord out of the heavens. 25 Thus he overthrew those cities and the entire plain, destroying all those living in the cities—and also the vegetation in the land. 26 But Lot’s wife looked back, and she became a pillar of salt.

27 Early the next morning Abraham got up and returned to the place where he had stood before the Lord. 28 He looked down toward Sodom and Gomorrah, toward all the land of the plain, and he saw dense smoke rising from the land, like smoke from a furnace.

29 So when God destroyed the cities of the plain, he remembered Abraham, and he brought Lot out of the catastrophe that overthrew the cities where Lot had lived.

Lot and His Daughters

30 Lot and his two daughters left Zoar and settled in the mountains, for he was afraid to stay in Zoar. He and his two daughters lived in a cave. 31 One day the older daughter said to the younger, “Our father is old, and there is no man around here to give us children—as is the custom all over the earth. 32 Let’s get our father to drink wine and then sleep with him and preserve our family line through our father.”

33 That night they got their father to drink wine, and the older daughter went in and slept with him. He was not aware of it when she lay down or when she got up.

34 The next day the older daughter said to the younger, “Last night I slept with my father. Let’s get him to drink wine again tonight, and you go in and sleep with him so we can preserve our family line through our father.” 35 So they got their father to drink wine that night also, and the younger daughter went in and slept with him. Again he was not aware of it when she lay down or when she got up.

36 So both of Lot’s daughters became pregnant by their father.

St 
Chienslambao.blogspot.com






Thứ Tư, 9 tháng 7, 2025

TẠI SAO JESUS TÂN ƯỚC KHÔNG TỰ HỮU NHƯ JEHOVA Ở CỰU ƯỚC?

 Cái gì cũng phải có nguyên nhân để ra kết quả, có chịt chọt với gái mới có bầu, có lao động mới có ăn, có học mới giỏi, chúng chiên hỏi câu ghê rợn " mày biết ai tao ra vũ trụ ?" 

chiên trả lời nghe hay: không có chuyện vũ trụ tự có.

Chiên nói chúa tự có, tự hữu. Chúa omega và alpha.

Cái gì cũng do chúa tạo ra nhưng ông chúa lại tự có. 

Nó mâu thuẫn suốt kinh thánh, chiên nghe như đúng rồi.

Chúa cha tự có, chúa cha tạo ra jesus phải mượn vợ của Giosep, chúa jesus là chúa cha, nhưng khổ cái jesus không tự có.

Cùng một chúa nhưng 

ngôi 1 tự có, 

ngôi 2 mượn vợ Giosep để có, 

ngôi 1=2=3. suy ra jesus tự có bằng cái ....mở ngoặc đóng ngoặc ().

St

Chienslambao.blogspot.com





KHI LUẬT HÔN NHÂN XOAY GÓC 180 ĐỘ, NHƯNG CHÚA LUÔN BẤT BIẾN

Trong cựu ước, hôn nhân là một loại hợp đồng một chiều. Nếu người chồng "không còn ưa" vợ nữa, có thể vì nàng nấu ăn dở, cười lộ r...