Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2023

CHUYỆN CUỐI NĂM

Vincent Vincent

- Mẹ ơi, tối hôm qua con đi chơi Noel với đám thằng Tèo ở nhà thờ vui lắm. Cha lại giảng nhiều điều hay lẽ phải nữa mẹ ạ.

- Cha? Cha nào? Bố mày ở với mẹ đêm qua mà.

- Thì cha xứ đó.

- Này con, người theo đạo họ gọi gì thì kệ họ. Mình không theo đạo, thì ngoài bố con ra, con không gọi ai là "bố", là "ba", là "cha" của mình, trừ khi mai này con lập gia đình thì gọi thêm "bố vợ" thôi. Nhớ nghe không. Ngay cả trong đạo, lẽ ra họ cũng không được gọi mấy ông linh mục là cha, vì theo kinh thánh, chính chúa của họ đã bảo rằng "không được gọi ai trên đời là cha".

- Ồ, lạ ghê. Sao họ tréo ngoe như vậy được nhỉ?

- Mà ổng giảng cái gì hay?

- Ổng nói là "không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người chết vì người mình yêu"; rằng chúa Jesus đã chết vì loài người chúng ta nên tình yêu của chúa là vĩ đại hơn cả, nên nhân loại cần đền đáp lại công ơn đó, ai cũng cần phải yêu mến chúa, phải nghe lời chúa, phải làm chúa vui, v.v.

- Thế con có từng nghe đến lễ phục sinh, có nghe họ bảo chúa sống lại không?

- Dạ có.

- Vậy nếu chúa không chết, thì làm gì có chuyện "chúa chết vì loài người chúng ta"? 

- À há.

- Về chuyện đó, mẹ còn có thể nói thêm cho con hiểu nhưng để đến lễ phục sinh nói tiếp cũng được. Thế ổng còn nói gì nữa không?

- Dạ, ổng nói chúa yêu thương con người, muốn tất cả được lên thiên đàng hưởng phúc đời đời. Tại lúc đó là lễ dành cho thiếu nhi, ổng nói thiếu nhi tụi con phải tin vào chúa để được lên thiên đàng. 

- Lên thiên đàng dễ nhỉ. Vậy nếu không tin thì sao hả con?

- Dạ, hình như ổng nói là ai không tin chúa bị cho vào hỏa ngục đời đời kiếp kiếp, khủng khiếp không tả xiết.

- Mẹ giả sử nhé. Bố con yêu con và chị hai, muốn cả hai đứa học giỏi và thành đạt. Đứa nào nghe lời bố thì bố cho cả cái nhà này, còn đứa nào không nghe thì bố từ mặt và tống vào hầm, khóa chốt và không bao giờ đoái hoài nữa. 

- Ơ, gì mà kinh dị vậy. Con không nghe lời thì bố trách mắng thôi mà mẹ. Bố hiền và yêu tụi con lắm, không có chuyện từ mặt và tống vào hầm đâu. Mà nhà mình làm gì có hầm.

- Ừ, con trai mẹ bắt đầu hiểu ra rồi đó. Nhà mình không có cái hầm nào cả, vì bố con khi xây nhà không bao giờ tính đến chuyện sẽ dành ra một chỗ tối tăm, ẩm thấp, để trừng phạt con vĩnh viễn nếu con không nghe lời. Và khi có đứa nào quá hư, không những chẳng biết nghe lời, mà còn làm chuyện xấu, trong nhà này hay ngoài xã hội, thì bố mẹ vẫn phải uốn nắn tụi con và nhất là phải chịu trách nhiệm nữa đó. 

- Dạ, vậy ví dụ mình không tin chúa, thì chúa cũng phải chịu trách nhiệm hả mẹ?

- Theo mẹ thì nên thế. Mẹ cũng từng đọc kinh thánh, trong đó nói rằng chúa biết hết mọi điều, vì chúa là đấng toàn trí. Chúa biết không chỉ những gì đã xảy ra, mà còn biết những điều sẽ xảy đến trong tương lai. Chúa biết những gì người ta sẽ trải qua, kể cả khi họ còn chưa ra đời, vì chúa là đấng sắp đặt mọi việc. Con có biết chuyện chúa kiểm soát trí óc Pharaoh, buộc ông ta chống lại ý muốn của chính chúa hay không?

- Hả? Sao lại quái đản vậy?

- Ừ, đó là để chúa có cớ trừng phạt người Ai Cập, giết chết trâu bò lẫn con trai đầu lòng của họ, nhằm biểu dương uy danh của chúa. Mẹ ví dụ vậy để con thấy chúa có thể làm những gì mà loài người chúng ta không thể tưởng tượng được. Con thấy đó, nếu chúa là đấng tạo ra tất cả và yêu thương tất cả, thì chúa cũng đã tạo ra dân Ai Cập và yêu thương họ. Thế mà chúa cũng trừng phạt họ để đưa dân Do Thái, dân riêng của chúa về miền đất hứa.

- Kiểu như bố tống chị hai vào hầm và cho con cái nhà này phải không? 

- Đúng ra thì phải nói là bố cố tình khiến chị hai cãi lời rồi tống chị hai vào hầm để phạt. Nhưng bố chả chịu trách nhiệm gì cả. Chả ai làm gì được bố, cũng chả ai dám làm gì. Mà mẹ con mình thôi tưởng tượng đi, vì bố con không có phải là loại người như vậy. Chỉ có trong kinh thánh mới có chuyện như vậy thôi con.

- Hình như con cũng đã nghe tụi thằng Tèo kể chuyện này, nhưng chưa bao giờ con hiểu chuyện như hôm nay. À, hôm qua là giáng sinh, ở nhà thờ diễn lại cảnh chúa Jesus ra đời trong máng cỏ khó nghèo. Ông linh mục giảng là chúa từ bỏ toàn bộ vinh quang để đầu thai làm con một gia đình nghèo khó, nên đó là một sự hy sinh cao cả. Phải vậy không mẹ?

- Nghe qua thì có vẻ như vậy. Nhưng theo như họ tin chúa là đấng hằng hữu, thì thời gian chả là gì đối với chúa; nên việc đầu thai vào một gia đình nghèo, sinh ra trong máng cỏ, sống trên trần gian 33 năm, thì cũng chỉ như chớp mắt. Người thiên chúa giáo hay nói quá lên, chứ mẹ thì mẹ thấy vậy đó. Cũng như chuyện chúa chết thôi. Biết trước mình sẽ chết và còn biết trước mình sẽ sống lại sau vài hôm, thì có khác gì đánh một giấc đâu. Chả có gì đáng phải làm ầm ĩ cả. 

- Dạ, con cũng thấy vậy. Mà sao mẹ biết nhiều về thiên chúa giáo thế?

- Vì sống ở thời đại nào cũng cần có kiến thức, nhất là bây giờ thông tin rất sẵn có. Con có nghe câu "google không tính phí" chưa?

- Haha, dạ có chứ. Vậy con có nên chơi với tụi thằng Tèo nữa không mẹ? Chúng nó tin những điều đó sái cổ, thỉnh thoảng còn dạy con về đạo, về chúa. Có lúc còn bảo con là nhà mình vô thần, là quỷ, thì mai mốt chết không được lên thiên đàng mà phải xuống hỏa ngục. Con cãi nhau với chúng nó mấy lần.

- Ừ, nhưng rồi con vẫn chơi với chúng nó đó thôi. Mẹ thấy con cũng thông minh, không dễ bị dụ. Con cứ chơi với bạn một cách bình thường. Tuổi nhỏ của các con nói chung không nên sa đà vào mấy chuyện mê tín, chả có cơ sở gì mà lại thành ra cãi cọ với nhau. Các bạn ấy cũng chỉ là nạn nhân của sự nhồi sọ, tức là bị người lớn nhồi vào đầu những điều không có thật hoặc không đúng đắn, thường được bọc trong những mỹ từ, lồng ghép cảm xúc như thật vậy. Nếu con xa lánh các bạn thì con cũng mất đi bạn bè, còn các bạn ấy lại chỉ chơi với nhau, dần dà các bạn ấy càng không biết rằng những bạn nhỏ vô thần như con cũng sống bình thường, có đạo đức, dù chẳng cần phải đi nhà thờ. Tối qua, mẹ cũng đâu có cấm con đi chơi lễ Noel với mấy bạn, vì qua việc tiếp xúc, con hiểu được thực tế, và con trò truyện như thế này với mẹ rồi mình mới có thể vỡ lẽ ra nhiều điều. 

- Dạ, con hiểu rồi. Cảm ơn mẹ. Lần sau mình nói chuyện này tiếp nhé mẹ, vì con còn rất nhiều thắc mắc về đạo thiên chúa, nhưng con phải ôn bài để chuẩn bị thi học kỳ rồi.

- Đúng lắm, con nhớ ôn bài cho kỹ, làm bài cẩn thận. Nhà mình vô thần, không cầu xin chúa cho điểm cao được đâu.

- Mẹ giỡn hoài. Hahaha!!!

(Nguồn: sách Giáo dục công dân lớp 4, NXB Giáo Dục, năm hai ngàn không trăm x x)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ABRAHAM - TỔ PHỤ CỦA CÁC ĐẠO THỜ THIÊN CHÚA- KHÔNG PHẢI NHÂN VẬT CÓ THẬT.

  Rất khó có khả năng Abraham là người có thật vì một số lý do. Ví dụ: chúng ta biết các sự kiện được mô tả trong câu chuyện Sáng thế ký của...