Từ ngày Cô vít dậy quê hương
Vắc xin chưa phủ nên còn ngại
Chưa ghé về thăm chốn giáo đường
Nhớ mười năm trước em đi học
Tan trường hai đứa mộng chung đôi
Nhặt cành hoa trắng vương sầu nhớ
Anh ép vào trang nhật ký đời...
Mười năm ly biệt anh trở lại
Quạnh quẽ buồn hiu hắt phố phường
Từng hồi chuông đổ mang lời nguyện
Chúa rước hồn em giữa thánh đường
Em theo Cô vít về bên ấy
Vô tình hay chúa gọi em đi?
Để người ở lại âm thầm nhớ
Áo tím hồn nhiên tuổi dậy thì
Hoa trắng thôi cài lên áo tím
Mà cài lên nắp áo quan tài
Mang theo em nhé, màu trinh trắng
Màu của tình yêu tuổi học trò
Xe tang dần khuất xa rồi
Chuông chiều vang vọng rối bời khăn sô
Em về nơi chốn hư vô
Anh cài hoa trắng lên mồ người xưa.